Còn nhớ thời điểm Korea in our stories lên số blog cuối cùng của năm 2020 chúng mình đã dùng cụm từ “biến động” để miêu tả về một năm đầy khó khăn mà bất kể cá nhân nào cũng đều phải trải qua trước những ảnh hưởng nặng nề mà đại dịch Covid-19 để lại, và có lẽ càng chẳng một ai trong số chúng mình có thể ngờ rằng 2021 còn mang đến nhiều thay đổi theo chiều hướng tiêu cực hơn khi mà mỗi ngày trôi qua người ta nhắc đến việc được sống, được hít thở dưới bầu không khí này đôi khi lại là ước muốn nằm ngoài tầm với. 365 ngày trôi qua rốt cuộc đã có bao nhiêu khoảnh khắc tuyệt vời xuất hiện trong cuộc sống của bạn, bao nhiêu lần trái tim bạn rung động trước“một cái tên, một hoài niệm hay một niềm đau không thể từ biệt” và liệu khi đối diện với những vụn vỡ sâu thẳm nhất bên trong tâm hồn mình bạn sẽ nói điều gì và học được những gì từ nó? Hãy để Korea in our stories đưa bạn đến chuyến du hành của cảm xúc thông qua số blog đặc biệt mang tên “2021 và hành trình tìm về chính mình”, mà với mỗi chương là tập hợp những đoạn hồi ức của nhiều người trẻ khi nỗ lực tìm về và lắng nghe tiếng nói đã vô tình bị lãng quên trong tâm trí họ suốt một năm qua, đồng thời mở ra cánh cửa mới để cảm nhận những thay đổi tích cực nhỏ bé hiện hữu trong cuộc sống này cũng là những điều mà trái tim đáng được đón nhận.
“Thay vì ảnh chụp, tôi thích ghi lại cuộc sống bằng chữ viết. Với tôi thì một bức ảnh quá rõ ràng và chi tiết, sẽ làm cho hồi ức mất đi vẻ đẹp với những khoảng trống. Giữa từng hàng chữ, từ một dấu ngắt câu đến một dấu ngắt câu khác tựa như chúng ta vừa uống một hớp rượu, lại ăn một miếng thịt, dư vị còn phảng phất đâu đây. Mà dư vị của hồi ức, từ đó sẽ mãi hiện diện trong tâm trí chúng ta.” - đó là những dòng văn trích từ cuốn sách “Hồi ức không nằm trong ảnh - mà ở trong tim” của tác giả Chu Văn Tuệ, và hẳn đọc đến đây bạn cũng hình dung được phần nào lý do vì sao chương đầu tiên của hành trình tìm về chính mình này lại bắt đầu với tựa đề như vậy phải không? Liệu có bao giờ bạn bắt gặp một khung cảnh thật đẹp ngay trước mắt, nhưng dù mong muốn lưu giữ lại khoảnh khắc ấy đến đâu thì bức ảnh bạn chụp ra hay thước phim bạn đã bấm máy vẫn không thể bộc lộ hết vẻ đẹp thực tế và cả những xúc cảm thành thật nhất trong bạn khi đó? Hay thông qua những bức hình trong quá khứ bạn có thể nhìn lại dáng vẻ bản thân ở thời điểm đó ra sao nhưng liệu nó có thể nói lên một cách trọn vẹn những mảnh hồi ức đáng nhớ trong tâm trí bạn? Một tấm hình chụp chung với cậu bạn cùng bàn đâu cho thấy được những rung động đầu tiên của mối tình đầu đầy thơ dại, ngông cuồng mà cũng quá đỗi chân thành; một tấm hình chụp bóng lưng của cha chưa chắc đã thấy được những giọt mồ hôi và cả nước mắt lặng thầm của người đàn ông cả đời lam lũ vất vả chỉ để đổi lấy hai chữ “hạnh phúc” hiện trên gương mặt con gái mình; nhìn vào bức hình chụp hoàng hôn của một buổi chiều cuối đông đâu ai ngỡ rằng đấy là lần cuối cùng bạn và người đó còn gọi nhau bằng danh xưng “người thương”, để rồi nụ hôn và ánh mắt trao nhau trong ánh chiều rực rỡ đó cũng thay cho lời chào tạm biệt; những tấm hình check-in sống ảo đánh dấu thêm một vùng đất mới bạn đã đặt chân đến ở tuổi hai mươi ba liệu có cho ai thấy được đằng sau sự tự do tự tại ngày đó thật ra lại là thời điểm chênh vênh nhất của cuộc đời bạn khi đứng trước lựa chọn bước tiếp hay dừng lại ở một ngã rẽ mới ; hay nhìn vào mỗi bức ảnh Korea in our stories đăng tải trong chuyên mục “Nhật ký du học” liệu có kể được hết những vất vả và cả sự nỗ lực không ngừng nghỉ mà mình đã trải qua trong quãng thời gian sống và học tập nơi đất khách quê người hay không vv...vv......Bởi vậy có những đoạn hồi ức không một bức ảnh nào có thể ghi lại được trọn vẹn và đầy đủ nhất cảm xúc cũng như câu chuyện bên trong đó mà bạn chỉ có thể ghi dấu được bằng trái tim mình mà thôi. Nếu như được chọn ra một tấm ảnh đại diện cho năm 2021 của bạn, mà trong đó có những hồi ức đã tiếp thêm sức mạnh hay đơn giản chỉ là dạy cho bạn biết dấu hiệu của sự tồn tại không chỉ nằm ở khối óc biết suy nghĩ mà bên trong lồng ngực này còn có một trái tim vẫn đang nồng nàn đập thì bạn sẽ cho K.I.O.S ngắm nhìn bức hình thế nào?
BỨC ẢNH THỨ NHẤT - NHÂN VẬT KỂ CHUYỆN : DAMI
BỨC ẢNH THỨ HAI - NHÂN VẬT KỂ CHUYỆN : PU
BỨC ẢNH THỨ BA - NHÂN VẬT KỂ CHUYỆN : MISU
*****************************
Mỗi khi bắt gặp bài viết nói về quốc gia có chỉ số hạnh phúc cao nhất thế giới mình vẫn không ngừng thắc mắc rằng rốt cuộc dựa trên những tiêu chí nào để người ta đưa ra nhận định về một quốc gia nói chung hay một cá thể nói riêng có đang hạnh phúc hay không, chẳng hạn như sự đủ đầy về điều kiện vật chất kinh tế, chất lượng môi trường sống hay mức độ hài lòng trong mối quan hệ cá nhân – gia đình – xã hội vv...vv....Cứ thế trải qua không ít những đắng cay ngọt bùi của tuổi trẻ mình vẫn chưa một lần đủ tự tin nói trước mặt một ai đó rằng “Tôi đang rất hạnh phúc”, bởi mình không dám chắc hạnh phúc trong hình dung của bản thân khi ấy liệu còn mang đúng hình hài dáng vẻ của nó nếu buộc phải đối chiếu với những tiêu chuẩn được kể đến phía trên hay không. Và bởi vì chưa từng cảm nhận rõ nét hạnh phúc chảy trong từng tế bào cơ thể mình nên ngay cả việc mang hạnh phúc đến cho người mình yêu thương ở độ tuổi đôi mươi ngày ấy cũng là điều quá đỗi xa xỉ. Cho đến khi mình đọc được câu nói “Happiness is the default state of mind. That means happiness is not what you pursue, but what you allow.” của Chade-Meng Tan - tác giả cuốn sách “Search Inside Yourself” thì mọi hoài nghi trước đây mới được cởi bỏ. Rằng mình không cần phải đợi một ai bước đến để chỉ cho mình biết thế nào là hạnh phúc nếu trước hết bản thân không tự biết yêu, trân trọng và giữ gìn tiếng nói bên trong tâm hồn này; không cần dựa vào một hệ quy chiếu chung hay nỗ lực trở thành một phiên bản hoàn hảo nhất mới có quyền tự định nghĩa hạnh phúc theo cách của riêng mình; không nhất thiết phải chối bỏ việc đối mặt với những thất bại hay cảm xúc tiêu cực cũng là một phần tất yếu trên hành trình đi tìm giá trị của hạnh phúc bởi ngay cả trong những khó khăn, vấp ngã đó con người ta vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng ấm áp tỏa ra từ tâm hồn mình. Liệu suốt một năm vừa qua bạn đã dành bao nhiêu thời gian cho những điều làm mình hạnh phúc? Và ngay tại thời điểm bạn đang đọc những tâm sự này từ Korea in our stories bằng cách nhìn lại bản thân cả trong quá khứ và những điều bạn đang làm ở hiện tại bạn có thể chỉ cho chúng mình thấy chỉ số hạnh phúc của bạn đã thay đổi ra sao không?
CHỈ SỐ HẠNH PHÚC QUA LỜI KỂ CỦA HEE
CHỈ SỐ HẠNH PHÚC QUA LỜI KỂ CỦA N.B
CHỈ SỐ HẠNH PHÚC QUA LỜI KỂ CỦA L.
*****************************
Thi thoảng trong số những câu hỏi bạn đọc gửi về hòm thư của Korea in our stories lại xuất hiện cụm từ “cảm hứng sống” rằng phải làm thế nào để khơi nguồn cũng như duy trì điều tưởng chừng đơn giản lại rất khó nắm bắt này. Thành thật mà nói trước khi thử sức ở vai trò người làm công việc sáng tạo nội dung như hiện tại mình đơn thuần chỉ là một người trẻ với vô vàn vấn đề tâm lý mà mỗi một ngày trôi qua đều cần đến rất nhiều nỗ lực mới có thể tìm lại ánh sáng bên trong mình. Ngày ấy bất kể khi nào bắt gặp một câu chuyện cảm động, một bài hát có ca từ hay hoặc một bức ảnh đẹp mình sẽ ấn lưu lại vào mục lưu trữ trên instagram hoặc chụp lại màn hình rồi tự gửi vào messenger của chính mình, để rồi hộp tin nhắn và mục lưu trữ dần dần đầy ắp những điều tích cực đầy cảm hứng từ cuộc sống xung quanh và mình luôn cảm giác như thể vừa có thêm một người bạn xuất hiện trong đời để chỉ cho mình thấy thế giới ngoài kia vẫn đáng sống ra sao. Còn bạn thì sao? Trong khoảnh khắc khó khăn nhất của năm vừa qua đâu là niềm an ủi sâu sắc vỗ về bạn, thắp lên ánh sáng ngập tràn trong trái tim lẫn tâm trí bạn cũng như giúp bạn nhận ra những điều tưởng chừng đã mất thực ra chỉ đang tạm bị ẩn giấu đâu đó bên trong những vụn vỡ vô hình mà thôi.
CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG THỨ NHẤT - NHÂN VẬT KỂ CHUYỆN : NI
CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG THỨ HAI -
NHÂN VẬT KỂ CHUYỆN : QUỲNH ANH
CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG THỨ BA - NHÂN VẬT KỂ CHUYỆN : HEE
CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG THỨ TƯ - NHÂN VẬT KỂ CHUYỆN : PU
CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG THỨ NĂM - NHÂN VẬT KỂ CHUYỆN : MISU
CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG THỨ SÁU - NHÂN VẬT KỂ CHUYỆN : N.B
CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG THỨ BẢY - NHÂN VẬT KỂ CHUYỆN : L.
*****************************
Cách đây không lâu trong một lần dọn dẹp lại không gian sống mình tình cờ tìm lại được một tập những lá thư tay từ vài người bạn thân thời cấp 3 và đại học, có phong thư màu giấy đã ngả vàng quá nửa cũng có phong thư bên trong còn giữ nguyên món quà chia tay ngày bạn tiễn mình trở về Việt Nam sau hai năm du học. Không biết đây có được gọi là một chút đặc ân may mắn hay không nhưng trong suốt hành trình trưởng thành mà mình đã đi qua có những giai đoạn trái tim mình được sưởi ấm và chữa lành bởi những dịu dàng ấn giấu bên trong mỗi dòng thư ấy, để từng khoảng trống đã mất trong mình được lấp đầy bởi tình yêu, sự bao dung và lòng thành thật . Như đó là tuyển tập những lá thư thường bắt đầu bằng tiếng gọi thân thương “Ánh ơi” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn viết cho nàng thơ của ông mà mình đã đọc trong cuốn “Thư tình gửi một người”, hay những bức thư vượt thời gian mà Eun Jo của năm 1999 và Sung Hyun của năm 1997 đã trao đổi trong “Il Mare” - một bản tình ca đẹp đầy chất thơ của điện ảnh Hàn những năm 2000 mà mình đặc biệt yêu thích, hoặc chẳng phải kể đâu xa trong chính mỗi lá thư mình và người bạn thân thời cấp ba viết cho nhau những ngày hai đứa vẫn còn cách xa hai nửa địa cầu luôn khiến mình cảm thấy được sức nặng của con chữ đôi khi vượt xa cả những gì mà người ta có thể tưởng tượng. Khi gõ ra những dòng này mình bất chợt muốn hỏi bạn một điều rằng “Có phải đã lâu bạn chưa viết thư cho một ai đó?”, không chắc sẽ có bao nhiêu người trả lời lại là “Có” nhưng thành thật khi dừng chân ở chương thứ tư này Korea in our stories muốn tạo ra một hòm thư - nơi bạn có thể thoải mái bày tỏ những hỉ nộ ái ố trong hành trình tìm kiếm bản ngã và hạnh phúc của riêng mình, dùng tất cả dũng khí để viết ra một lời xin lỗi hay cảm ơn mà bấy lâu nay vẫn chưa có cơ hội được gửi đến những nơi cần phải đến, một nơi để “em viết về em, về những người thương em và câu chuyện của chính mình. Và sau khi nói hết những lời cần nói em dành tặng dịu dàng cho chính bản thân...” . Nếu thật sự có một hòm thư như vậy ra đời bạn sẽ sẵn sàng gửi đi lá thư mang tên mình chứ ?
LÁ THƯ THỨ NHẤT - NGƯỜI GỬI : QUỲNH ANH
LÁ THƯ THỨ HAI - NGƯỜI GỬI : NI
LÁ THƯ THỨ BA - NGƯỜI GỬI : HEE
LÁ THƯ THỨ TƯ - NGƯỜI GỬI : DAMI
LÁ THƯ THỨ NĂM - NGƯỜI GỬI : L.
LÁ THƯ THỨ SÁU - NGƯỜI GỬI : N.B
LÁ THƯ THỨ BẢY - NGƯỜI GỬI : MISU
LÁ THƯ THỨ TÁM - NGƯỜI GỬI : PU
*****************************
“인생은 회전목마 우린 매일 달려가
언제쯤 끝나 난 잘 몰라
....
빙빙 돌아가는 회전목마처럼
영원히 계속될 것처럼
빙빙 돌아온 우리의 시간처럼
인생은 회전목마”
Cuộc đời giống như vòng quay ngựa gỗ và tụi mình ngày ngày phải chạy.
Thật chẳng biết đâu mới là điểm dừng.
Giống như vòng quay ngựa gỗ cứ quay đều
Cứ quay mãi chẳng dừng
Giống như thời gian của chúng ta cứ tua ngược đều đều
Cuộc đời thật giống chiếc vòng quay ngựa gỗ.”
Những ca từ phía trên được trích từ bài hát “Merry Go Round” (회전목마) - một bài hát mình khá yêu thích trong Show me the money mùa thứ 10 . Với Korea in our stories hoặc một cá nhân bất kỳ nào đó ngoài kia 2021 có thể là một bước đi chững đầy khó khăn về mọi mặt, khi mà trước những ảnh hưởng của đại dịch Covid buộc chúng mình phải học cách thay đổi và thích nghi với không ít những thứ nằm ngoài giới hạn an toàn bấy lâu nay của bản thân. Nhưng ngay cả khi 2021 có là một nốt trầm trong cả hành trình dài chúng mình đã đang và sẽ phải bước qua chăng nữa thì những khó khăn đó sẽ không tồn tại vĩnh viễn, thời gian hay sự vận hành của cuộc sống này cũng không vì bất cứ cá thể nào mà dừng lại. Vậy thì tại sao mình và bạn không chọn mở ra khởi đầu mới bằng những vòng quay mang tên hạnh phúc nhỉ? Khi lập ra blog Korea in our stories vào tháng 5 của gần hai năm trước không phải ngẫu nhiên chúng mình chọn cụm “our stories” là một phần của cái tên, bởi mong muốn chân thành nhất là thông qua mỗi một câu chuyện chúng mình chia sẻ có thể lan tỏa năng lượng tích cực đến tất cả mọi người đặc biệt là cho những ai đã không ít lần đánh mất sự kiên định và niềm yêu thích của bản thân dành cho ngôn ngữ Hàn. Và trong suốt quãng thời gian blog hoạt động cho đến nay số lượng câu chuyện ngày một nhiều lên, đồng nghĩa những điều lấp lánh tích cực được lan tỏa từ những câu chuyện đó và cả ở chiều ngược lại mà chúng mình đã đang nhận được từ bạn đọc cũng cứ thế được đong đầy mỗi ngày. Giống như trò vòng quay ngựa gỗ vẫn thường hay chơi thuở còn bé, thì việc tự tạo ra một vòng quay hạnh phúc rồi đứng nhìn nó xoay vòng những hy vọng và cả sự dịu dàng gieo vào tim mình chẳng phải là cảm giác tuyệt vời hay sao? Nên tại đây mình và bạn hãy cùng tiếp tục vẽ lên những vòng quay tương lai cùng nhau nhé !
(Nội dung cuộc trò chuyện được kể trong video này là tổng hợp câu trả lời của các bạn nhân vật khách mời bao gồm Dami, Ni và Quỳnh Anh)
Và sẽ thật thiếu sót nếu như trong những trang sách ghi lại hành trình tìm về chính mình lại không có lấy một lời nhắn gửi thân thương đến những người đã khiến mỗi ngày của bạn thêm chút sắc màu rực rỡ, để mỗi khi nào nhớ về những khoảnh khắc tuyệt vời mà bạn và họ đã cùng nhau trải qua trong suốt một năm qua nụ cười hạnh phúc lại sáng bừng trên khuôn mặt bạn; hoặc đó cũng có thể là lời nhắc nhở dành cho bản thân cần không ngừng nỗ lực giữ cho ngọn lửa niềm tin và hy vọng của chính mình được tiếp tục rực cháy ngay cả trong thời khắc tồi tệ nhất.
*Trước khi khép lại bài viết này K.I.O.S đặc biệt muốn gửi một lời cảm ơn đến những bạn follower đồng thời cũng chính là các nhân vật khách mời đã đồng hành cùng chúng mình trong suốt quá trình lên ý tưởng, viết nội dung và hoàn thiện số blog đặc biệt này. Toàn bộ ảnh và nội dung được đưa vào mỗi chương trên đây đều do các nhân vật khách mời cung cấp, K.I.O.S chỉ phụ trách biên tập chỉnh sửa về mặt hình ảnh, còn lại vẫn giữ nguyên toàn bộ nội dung gốc dưới hình thức trích dẫn trực tiếp. Trong quá trình biên tập sẽ không tránh khỏi những sai sót cộng với sự hạn chế trong kỹ năng design, nên có thể vẫn chưa truyền tải được trọn vẹn nhất thông điệp ý nghĩa đằng sau mỗi câu chuyện mà các bạn đã gửi gắm ở bài viết này. Nhưng bỏ qua những thiếu sót đó K.I.O.S mong rằng mỗi khi nhìn vào đây từng người chúng mình như được sống lại những kỷ niệm đáng nhớ nhất của tuổi trẻ, dẫu tàn dư mà 2021 để lại trong chúng ta là niềm vui, nỗi buồn hay sự tiếc nuối thì cả mình và bạn đều được trao cho cơ hội để đi tìm sự thật về bản ngã trong con người mình từ đó học cách chấp nhận cả những mảnh ghép không hoàn hảo đúng với bản chất của nó. Một lần nữa K.I.O.S cảm ơn và trân trọng sự đồng hành của các bạn rất nhiều.
*****************************
Xuyên suốt mỗi chương bạn đã đọc có không ít những trích dẫn truyền cảm hứng được lấy từ chính câu chuyện của mỗi nhân vật khách mời, hay trong những cuốn sách mà Korea in our stories yêu thích, và một lần nữa chúng mình xin phép dùng những trang văn mang thông điệp chữa lành dưới đây để khép lại số blog đặc biệt này: “Bạn được tạo ra từ tàn tích của các vì sao. Khi những ngôi sao chết đi, chúng lột bỏ các lớp bên ngoài, giải phóng chính mình vào hư vô tuyệt đẹp, vào hết thảy vạn vật, vào vũ trụ này, và vào mọi thứ cấu thành nên thân hình mỏng manh này của bạn. Bạn là đá sỏi, là sóng nước, là vỏ cây bong tróc; bạn là bọ rùa, là mùi của những khu vườn sau cơn mưa. Khi bạn quyết tâm dấn thân về phía trước, bạn đang mang theo cả phía Bắc bên mình.” (“Chúng ta ăn Mặt Trời - Vẩn vơ về tụi mình, tình yêu và vũ trụ” - Ella Frances Sanders). Gửi bạn một cái ôm thay cho lời chào tạm biệt !
コメント