Khi gõ những chữ đầu tiên trên tiêu đề của bài viết này ký ức về cái ngày chúng mình đặt bút viết ra ý tưởng sơ khai cho nội dung của một trang blog tiếng Hàn lại hiện về trong tâm trí. Ngày ấy chúng mình không đặt quá nhiều kỳ vọng lớn lao vào đứa con tinh thần này, rằng liệu nó có thể đi được bao xa hay có đem lại bất cứ lợi ích đáng kể nào cho mỗi người chúng mình hay không đều là điều chưa một ai dám nghĩ đến. Vậy mà bỏ qua rất nhiều khó khăn đến từ sự thiếu sót trong năng lực lẫn kinh nghiệm của người làm blog nghiệp dư như chúng mình đây thì blog đến nay cũng đã tròn một tuổi. Khác với những chủ đề quen thuộc mọi người vẫn thường thấy trên blog hàng tuần, bài viết hôm nay không còn điểm mặt những kiến thức ngữ pháp cứng nhắc khô khan cũng không có bất kỳ kinh nghiệm học tập hay câu chuyện trải nghiệm văn hóa nào được chia sẻ, mà đơn giản chúng mình chỉ muốn nhân ngày kỷ niệm đáng nhớ này cùng ngồi lại đây để kể cho các bạn nghe đằng sau cái tên Korea in our stories còn có những câu chuyện thú vị nào chưa từng được tiết lộ, những tâm tư giấu kín nào chưa có cơ hội được nói ra.
LÝ DO NÀO ĐÃ THÚC ĐẨY CHÚNG MÌNH LÀM BLOG?
Mỗi khi nhận được câu hỏi từ mọi người xung quanh về động cơ thúc đẩy mình bắt tay vào làm trang blog này, mình thường trả lời một cách qua loa đại khái rằng mình muốn xây dựng một thư viện thu nhỏ nhằm chia sẻ những thông tin hữu ích chất lượng dành cho bất cứ ai quan tâm đến ngôn ngữ và văn hóa Hàn Quốc cũng như tạo động lực cho mỗi người trong quá trình học tập trau dồi năng lực hiểu biết cá nhân, ngay cả khi bạn tưởng như đã đánh mất sự kiên định và niềm yêu thích dành cho ngôn ngữ này. Đó tất nhiên là mong muốn thành thật cũng là định hướng phát triển lâu dài mà mình hướng đến cho blog, nhưng lại không phải là lý do sâu xa nhất đã khiến mình lựa chọn bắt đầu. Bởi trước hết Korea in our stories ra đời là vì chính mình.
Nếu có theo dõi blog từ những ngày đầu tiên chắc hẳn bạn cũng đã biết ý tưởng về Korea in our stories không phải tự nhiên xuất hiện mà đã nhen nhóm trong suy nghĩ của mình cách đây hơn hai năm khi mình bắt đầu có những thay đổi trong cái nhìn về nghề giáo cũng như định hướng con đường phát triển của bản thân. Nhưng tại thời điểm đó ngoài sự nhiệt thành ra thì năng lực và kinh nghiệm của mình còn khá non nớt, sau một thời gian theo nghề mình bị rơi vào khoảng chững hay còn gọi bằng cái tên khác là “khủng hoảng nghề nghiệp”. Mình vẫn đều đặn dạy học tám tiếng mỗi ngày, mức lương ổn định hàng tháng, mối quan hệ đồng nghiệp đều tốt đẹp thậm chí các anh chị tiền bối chỉ dạy mình rất nhiều điều cả về kỹ năng sư phạm lẫn các nghiệp vụ có liên quan khác để bổ trợ tốt hơn cho mỗi một bài giảng trước lớp – những điều trước đó mình hoàn toàn chỉ làm theo bản năng mà không biết nó có thực sự đem lại hiệu quả hay không. Nhưng trái lại mình vẫn không tìm thấy niềm vui trên bục giảng ngoài hàng tá những suy nghĩ không mấy tích cực cả về môi trường làm việc nói riêng lẫn các vấn đề xoay quanh đạo đức nghề nghiệp nói chung. Mình cũng không ngừng đem những khiếm khuyết của bản thân ra so sánh với sự thành công của bạn bè đồng trang lứa hay giữa những người cùng ngành với nhau, bên ngoài càng cố gắng để chứng tỏ bản thân có thể làm tốt và tiến xa hơn được bao nhiêu thì cùng lúc tiếng nói bên trong con người mình lại quay lưng với từng ấy nỗ lực thay đổi đã bỏ ra trước đó. Mình trốn tránh việc phải thừa nhận rằng không phải những khó khăn thách thức trong nghề đang khiến mình nản lòng chùn bước, mà trước hết mình không biết cách làm sao để tự đối diện với sự yếu kém này. Vậy nên trước khi muốn chia sẻ và truyền cảm hứng tích cực đến mọi người xung quanh thì sự ra đời của blog này là cách giúp mình tự tạo dựng lại niềm tin và giải phóng tiêu cực cho chính mình.
Xuất phát điểm là người theo học ngành ngôn ngữ nhưng sâu thẳm trong lòng mình từ trước đến nay vẫn luôn có suy nghĩ rằng không phải ngôn ngữ mà viết lách mới đúng là thứ dành cho mình, thậm chí vượt ra khỏi sự yêu thích đơn thuần nó còn là lý do để mình biết bản thân vẫn đang tồn tại. Mình dùng con chữ để ghi lại cảm xúc suy nghĩ và cả những thay đổi thường nhật dẫu là nhỏ bé nhất đã đang diễn ra ngoài kia, rồi dần dần nó trở thành phương thức giúp mình kết nối với thế giới xung quanh dễ dàng hơn cũng như khiến mình tự tin được nói lên tiếng nói tâm hồn mình. Trước Korea in our stories mình từng viết rất nhiều qua các tài khoản mạng xã hội hay trang blog khác nhau dù ở chế độ công khai hay riêng tư, có những cái đã bắt đầu từ khi mình chỉ mới là cô học sinh cấp ba cũng có cái được mình duy trì liên tục suốt hai năm du học xa nhà. Nhưng kể từ khi bước vào guồng quay cuộc sống của người đi làm bài vở, giáo án, đề thi vv..vv... gần như chiếm hết quỹ thời gian trong ngày, mình dần ngại viết ngại chia sẻ hơn quên mất đi bản thân thực sự đã từng thích gì , thậm chí những điều mình viết ra ngày ấy không còn bằng con mắt lạc quan yêu đời của một người đương tuổi xuân xanh. Cho đến khi nghĩ đến cần việc cần phải thay đổi khác đi trước khi quá muộn, bắt đầu bằng một điều chỉ thuộc về mình và vì mình trước tiên thì Korea in our stories chính là nơi kết hợp hai thứ mình yêu thích nhất là viết lách và giáo dục lại làm một.
(Một góc bàn làm việc của mình - nơi mình đã đặt bút viết ra những ý tưởng đầu tiên để xây dựng nội dung trang blog cũng như làm ra rất nhiều bài viết gửi đến bạn đọc suốt một năm qua)
Khác với B. từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường việc viết đối với mình chưa bao giờ là dễ dàng, hơn thế nữa để truyền tải suy nghĩ cảm xúc của bản thân qua con chữ đôi khi còn là gánh nặng vô hình khiến mình rất tự ti với nó. Vậy nên ban đầu khi mới nhận được lời gợi ý cùng xây dựng và phát triển một trang blog cùng B. mình đã không khỏi bối rối và lo lắng. “Làm thế nào mới truyền tải được suy nghĩ của bản thân thông qua con chữ?”, “Liệu những điều mình viết ra sẽ có người đón đọc hay không? Hay nó có thực sự đem lại giá trị hữu ích cho ai khác hay không?” vv...vv.... – tất cả những hoài nghi kể trên cứ không ngừng lặp đi lặp lại trong tâm trí, để rồi sau không ít lần đắn đo suy nghĩ thì chấp nhận đối mặt với nỗi sợ bấy lâu của bản thân là lựa chọn cuối cùng mình đưa ra. Thay vì nghĩ quá nhiều đến việc có hay không thể làm được gì với blog này thì tại thời điểm đưa ra quyết định ấy mình đơn giản chỉ muốn có một nơi lưu giữ lại kỷ niệm đẹp giữa hai đứa, và bạn biết không qua một thời gian thử sức bản thân ở điều tưởng chừng như quá đỗi khó khăn này mình dần nhận ra con chữ mình viết cũng không tệ đến thế. Và rằng Hàn Quốc cũng như tiếng Hàn trong mình vẫn đẹp như thuở ban đầu dù trước đó không ít lần mình tưởng như đã đánh mất tình yêu và niềm hứng thú dành cho nó rồi. Bắt đầu bằng một điều mới mẻ nằm ngoài giới hạn an toàn vốn có là cách mình đang tự thử thách bản thân, đánh thức những tiềm năng tiềm ẩn bên trong mình và tận hưởng những niềm vui chưa từng được “gọi tên”.
NHỮNG CỘT MỐC VÀ CON SỐ ĐÁNG NHỚ TRONG MỘT NĂM QUA
12/5/2020 blog Korea in our stories lần đầu ra mắt bạn đọc
60 bài viết trong một năm, trong đó trung bình mỗi bài viết dao động từ 1000–5000 từ, tức xấp xỉ gần 300,000 từ đã được viết ra.
Tổng lượt xem/ đọc trong vòng một tháng rưỡi đầu tiên ra mắt: 1200 lượt
23/5/2020 kênh FB của Korea in our stories chính thức lên sóng đến nay được 577 người theo dõi, dù chưa hoạt động một cách thường xuyên nhưng con số khiêm tốn này vẫn là nỗ lực đáng tự hào với chúng mình trong năm qua.
Ngoài ba chuyên mục cố định ra mắt từ những ngày đầu bao gồm <Học tiếng Hàn>, <Nhật ký du học> , <Câu chuyện văn hóa> từ 21/7/2020 blog bổ sung chuyên mục <Both of us> và sau đó hai tháng mở thêm chuyên mục <Sổ tay Hallyu> nâng tổng số các chuyên mục chính lên 5.
Bài viết được xem và đọc nhiều nhất trên blog (233 lượt) : “Những khó khăn thường gặp phải khi viết tiếng Hàn” – đây vừa là bài mở đầu cho chuỗi series <Viết tiếng Hàn tốt hơn mỗi ngày> đồng thời chuỗi series này của Korea in our stories cũng nhận được lượng tương tác và phản hồi tích cực trong group học tiếng, đưa blog đến gần hơn với cộng đồng những người học tiếng Hàn (với tổng 2/3 bài là 794 lượt yêu thích và 839 lượt chia sẻ)
MỘT VÀI BẬT MÍ THÚ VỊ XOAY QUANH QUÁ TRÌNH XÂY DỰNG VÀ PHÁT TRIỂN BLOG TRONG SUỐT MỘT NĂM QUA
- 19 là số trang bản thảo đầu tay mà chúng mình đã xây dựng cho nội dung chuyên mục “Học tiếng Hàn” trong đó mới chỉ 2/3 nội dung được chính thức lên sóng trên blog tính đến thời điểm hiện tại.
- 60 là số bài viết hiện có trên blog nhưng nếu tổng hợp cả những bản thảo đang làm dở cùng với những ý tưởng chưa được triển khai trong năm qua thì số lượng bài ước tính phải lên đến 100.
- Chúng mình chưa từng đặt ra bất cứ hạn deadline hoàn thành với mỗi bài viết, bởi viết blog không phải để chạy theo chỉ tiêu hay con số nhất định cụ thể nào mà chất lượng nội dung cùng sự chỉnh chu về mặt hình ảnh mới là thứ đầu tiên và duy nhất chúng mình đặt lên hàng đầu. Vậy nên đã có những bài chỉ mất vài ba tiếng nhưng cũng có bài kéo dài cả tuần mới hoàn thiện xong. Thậm chí mình từng bỏ ra 18 tiếng liên tục làm việc không ngừng nghỉ trong ngày chỉ để chỉnh sửa bản thảo, làm ảnh và video minh họa nội dung trước khi lên sóng được bài viết hoàn chỉnh cuối cùng trên blog.
- Thực tế cả hai chúng mình đều là “dân mù công nghệ” , ngoài niềm yêu thích dành cho viết lách ra thì trước đó chưa từng biết đến thiết kế một giao diện web phải bắt đầu từ đâu cũng như làm thế nào để quản lý một trang blog có hiệu quả nên tất cả thành quả bạn nhìn thấy ngày hôm nay trên Korea in our stories đều đi từ con số không tròn trĩnh. Còn nhớ chúng mình mất ba buổi liên tiếp mới chỉnh sửa xong phần hình ảnh giao diện web và hơn một tháng để viết trước nội dung một số bài đăng cho mỗi một chuyên mục trước khi chính thức giới thiệu trang blog đến gần bạn đọc.
- Như bạn đã biết từ những bước đi chập chững đầu tiên cho đến nay blog luôn được đồng xây dựng và phát triển bởi hai người, chúng mình không chỉ là bạn học chung đại học, cùng nỗ lực trên con đường chinh phục ngôn ngữ mình yêu thích mà còn là người bạn tâm giao gắn bó thân thiết trong cuộc sống thường nhật, đồng hành cùng nhau qua không ít những thăng trầm của tuổi trẻ và cả những cột mốc trưởng thành đáng nhớ mà mỗi người đã đi qua. Tại thời điểm mình chia sẻ với L. về ý tưởng làm blog mình hẵng còn phân vân giữa việc nên bắt đầu trên nền tảng facebook trước hay đầu tư hẳn hoi một trang web mang phong cách riêng, và nếu thiếu đi sự đồng hành của L. có lẽ Korea in our stories mà bạn đang nhìn thấy đây đã không thực sự tồn tại. Trong một năm làm blog cùng nhau chúng mình cũng may mắn có thêm sự giúp sức của một người em thân thiết, dẫu thời gian gắn bó không lâu nhưng sự xuất hiện của em đã đem đến một làn gió mới không chỉ cho hình ảnh của blog nói chung mà còn tiếp thêm năng lượng tích cực cho mỗi người chúng mình để sáng tạo và đổi mới nội dung tốt hơn từng ngày. Mỗi sự đến và đi trong đời đều có ý nghĩa riêng của nó và dù không còn tiếp tục đồng hành với nhau nữa thì mong rằng Korea in our stories đã và vẫn luôn được xem “là nhà”– nơi em được sống lại với những câu chuyện hồi ức thanh xuân của riêng mình.
- Nhắc đến công việc của một blogger mọi người thường nghĩ chỉ có viết và viết nhưng thực tế đây chỉ là một trong nhiều kỹ năng cần có chứ không phải là yếu tố quyết định tất cả cũng như đủ để làm nên dấu ấn nhất định của blog trong lòng bạn đọc. Thông thường để có một bài đăng trên trang chúng mình phải thực hiện năm công đoạn chính và tùy vào tính chất ở từng công đoạn lại đòi hỏi cá nhân mỗi người vận dụng linh hoạt những kỹ năng thiết yếu khác nhau, cụ thể bao gồm :
Hình thành ý tưởng, lên dàn ý triển khai nội dung bài viết
Viết bài
Tìm kiếm, chỉnh sửa và chèn hình ảnh/ video minh họa cho bài viết
Đánh giá và kiểm tra chéo bản thảo
Thiết kế ảnh bìa giao diện cho bài viết, đăng bản thảo hoàn thiện lên blog
(Công đoạn cuối cùng khi đưa bản thảo hoàn thiện về mặt nội dung lên blog. Với những bài đăng độ dài càng lớn (từ 2500 từ trở lên) và hình ảnh/video minh họa càng nhiều thì công đoạn này mất khá nhiều thời gian bao gồm phải căn chỉnh văn bản, chèn hình ảnh và video minh họa, kiểm tra các lỗi sai lần cuối để đảm bảo bài viết khi đưa đến bạn đọc không chỉ “ghi điểm” ở nội dung mà còn cả trong cách thức trình bày )
- Phần lớn ý tưởng xây dựng bài viết hay chuyên mục mới trên blog đều đến những giờ ngồi la cà cà phê cùng bạn bè hay khoảng thời gian nghỉ ngơi giải trí trong ngày lướt youtube, tiktok hay các trang mạng xã hội phổ biến khác. Sáng tạo nội dung ngày càng trở nên phổ biến với người trẻ và đang dần được nhìn nhận như một công việc nghiêm túc, có thể đem lại tiềm năng lớn đồng thời cũng đòi hỏi phải có cả năng lực lẫn niềm đam mê để theo nghề dài lâu. Và với cá nhân những người làm nghề như chúng mình đây thì việc tự tìm kiếm và duy trì cảm hứng mỗi ngày để không ngừng làm ra những nội dung hữu ích bắt kịp xu hướng là thực sự cần thiết. Thay vì ngồi yên một chỗ chờ ý tưởng tự tìm đến mình thì chủ động quan sát, lắng nghe và học hỏi là cách chúng mình đã và đang thực hiện để hoàn thiện bản thân mỗi ngày.
(Bất cứ khi nào có ý tưởng mới cho các chuyên mục trên blog chúng mình đều ghi chép lại cẩn thận vào sổ tay, và trước khi bắt tay vào viết nội dung sẽ cùng nhau thảo luận về cách thức triển khai bài viết sao cho hợp lý)
- Bài viết “Sách giáo trình hỗ trợ kỹ năng viết tiếng Hàn không nên bỏ qua” vốn không nằm trong kế hoạch triển khai của chúng mình ngay từ đầu cho chuỗi các bài thuộc chủ đề “Viết tiếng Hàn tốt hơn mỗi ngày”, mà trong lúc đang lên dàn ý triển khai cho một bài tổng hợp các đầu sách học tiếng hay ở cả bốn kỹ năng nghe – nói – đọc - viết thì mới được tách ra giữa chừng để trở thành một bài riêng biệt thuộc chủ đề trên.
- “Busan – thành phố của những nỗi buồn không tên” là bài B. đặt bút viết đầu tiên cho chuyên mục “Câu chuyện văn hóa” nhưng lại không phải là bài đầu tiên được đăng tải lên chuyên mục này tại blog.
- Ý tưởng viết bài “Cuộc sống ký túc xá của một du học sinh Hàn Quốc có gì đặc biệt?” bất chợt đến từ lần B. tình cờ xem lại album ảnh những ngày đầu du học tại Hàn trên tài khoản google drive cũ. Đây có thể xem là bài bị thay đổi nhiều nhất về cách thức triển khai, mất nhiều thời gian chỉnh sửa về mặt hình ảnh nhất cũng như để lại nhiều cảm xúc nhất trong lòng mình.
- Như đã chia sẻ phía trên làm blog là công việc cần đến rất nhiều cảm hứng, tuy nhiên không phải lúc nào chúng mình cũng đủ sức khỏe cả về mặt thể chất lẫn tinh thần để có thể duy trì đều đặn việc lên bài hàng tuần gửi đến bạn đọc. Làm song song nhiều công việc khác nhau cùng lúc khiến chúng mình thay đổi tích cực hơn, sự thỏa mãn trong công việc cũng cao hơn nhưng cũng không thể tránh khỏi những lần chúng mình bị kiệt sức, theo đó viết lách cũng trở nên khó khăn hơn. Khoảng thời gian áp lực về công việc trên công ty những ảnh hưởng tiêu cực nhận từ nó lớn đến mức bản thân mỗi người không còn suy nghĩ được bất cứ thứ gì khác, và liệu rằng bài viết chúng mình viết ra trong trạng thái tinh thần như vậy có thể hiện được tốt nhất ý nghĩa muốn truyền tải hay không luôn là nỗi lo thường trực bủa vây tâm trí. Để rồi càng cố gắng ép mình đặt bút xuống bao nhiêu thì kết quả đổi lại vẫn chỉ là những lần viết rồi xóa cứ liên tục lặp lại. Vì lý do như vậy mà đã không ít lần bạn đọc thấy chúng mình “lặn mất tăm” cả trên blog lẫn page FB đó.
CHÚNG MÌNH HỌC ĐƯỢC GÌ SAU MỘT NĂM VIẾT BLOG?
- “Sự tự do không thể tính được bằng tiền”
Đây là câu nói trích từ một bài viết trên blog The Present Writer của chị Chi Nguyễn - một blogger mình đặc biệt mến mộ cũng là một trong những người truyền cảm hứng mạnh mẽ cho mình để làm nên đứa con tinh thần này. Sự tự do mà mình có được khi làm công việc này là được thỏa sức sáng tạo nội dung theo ý mình muốn mà không phải chịu sự áp đặt về việc phải viết theo một khuôn mẫu nhất định hoặc thuận theo thị hiếu của số đông thích đọc gì mới viết đó, hay việc lựa chọn cách thức truyền đạt nào mới là phù hợp với từng đầu mục nội dung cũng như hướng phát triển trên mỗi kênh khác nhau của blog. Tất cả đều đến từ mình mà không phải do một ai khác quyết định. Nhưng trên hết sự tự do trong tâm hồn mới là cái mà chưa một công việc nào từ trước đến nay mang lại cho mình cảm giác tương tự vậy. Bởi một khi đặt bút xuống chỉ còn lại con chữ và tiếng lòng soi tỏ lẫn nhau mà thôi.
- Tự tin hơn
Như vừa chia sẻ phía trên lý do thực sự thúc đẩy blog này ra đời đến từ việc làm sao để một người dám đối diện với những khiếm khuyết đã đang tồn tại bên trong con người mình. Suốt một năm qua thông qua blog mình không ngại chia sẻ thẳng thắn những câu chuyện cá nhân, bên cạnh nhiều trải nghiệm mang giá trị tích cực thì cũng có không ít những nỗi buồn hay sự hối tiếc muộn màng mà mình đã trải qua. Tất cả chỉ để nói lên một điều rằng trước khi là phiên bản như hiện tại thì mình đã từng xem bản thân là một kẻ thất bại, nhưng thay vì tiếp tục trốn tránh mình chọn cách viết ra và đối mặt. Dẫu không hẳn mình vẫn luôn giữ được 100% sự tự tin vốn có nhưng ít nhất một khi dám đối diện với tiếng lòng mình thì đó cũng được xem là một sự thay đổi lớn lao rồi phải không nào?
- Sống chậm hơn
Nếu cụm từ này từng là khái niệm khá mơ hồ với mình ngày trước thì phải đến khi làm blog mình mới nhận ra sống chậm trước hết cần bắt đầu từ việc biết để tâm nhiều hơn đến mỗi sự hiện hữu nhỏ bé đã đang diễn ra trong cuộc sống thường nhật của chính mình. Làm blog đòi hỏi phải liên tục tìm kiếm đề tài đều đặn hàng tuần, mà chính những điều tưởng chừng đã quá đỗi quen thuộc trong mắt mình lại có thể trở thành chất liệu làm lên một câu chuyện hay, một bài viết đầy cảm xúc. Đó có thể là một bức ảnh nào đó vô tình đã bị lãng quên trong điện thoại, một cuộc trò chuyện với người bạn lâu ngày không gặp, một bình luận tình cờ đọc được trên instagram, một thước phim ngắn từ vlogger mình theo dõi, tiêu đề trong cuốn sách đang đọc dở vv...vv...., thay vì để chúng lướt qua tâm trí thì giờ đây mình chậm rãi quan sát hơn, ghi chép nhiều hơn. Hay nói cách khác thì viết blog đã giúp mình biết nhạy cảm hơn với cuộc sống xung quanh.
- Hơn cả một độc giả blog còn mang lại cho mình những người bạn
Mỗi khi có ai đó hỏi rốt cuộc làm blog có gì vui thì đây luôn là câu trả lời đầu tiên mình nói với họ. Cá nhân mình luôn mong muốn mỗi một nội dung mình làm ra sẽ lan tỏa được năng lượng tích cực đến người đọc nhưng điều mà mình ít ngờ đến rằng không phải mình mà chính những bạn độc giả ngoài kia mới là động lực giúp blog này duy trì đến hôm nay. Hơn cả một lời khen dành cho nội dung, hình ảnh dưới mỗi bài viết có không ít lần mình nhận được những chia sẻ về quá trình học tiếng của các bạn, rằng dẫu phải đối mặt với không ít khó khăn trở ngại thì tình yêu dành cho tiếng Hàn chưa bao giờ mất đi - điều mà có thể với người học lâu năm như mình chưa chắc đã giữ được sự kiên định và thái độ nghiêm túc như vậy. Hay một lượng không nhỏ bạn đọc của blog còn là các bạn học sinh đang ấp ủ ước mơ du học, họ không ngại nói về hoài bão của bản thân, về khát vọng được tự do bay nhảy tại vùng đất mới mà mỗi lần lắng nghe mình đều tìm lại sự nhiệt huyết đã ngủ quên bên trong con người mình. Chưa kể còn cả những lời ghi nhận động viên cho nỗ lực mà mỗi người chúng mình đã đang bỏ ra để có được thành quả như hiện tại, nó nhắc mình nhớ bất cứ ai cũng có quyền tự hào về bản thân và ngay cả khi vì một lý do nào đó mà blog này buộc phải dừng lại thì cả hai người chúng mình đều đã làm tốt nhất những gì có thể rồi. Bạn thấy đấy ở Korea in our stories không có sự cho đi một chiều, cũng không có ranh giới cụ thể nào giữa người viết và người đọc mà blog đúng nghĩa đã mang lại một ngôi nhà chung, nơi cả bạn và mình cùng nhau tìm ra đâu mới là phiên bản tốt nhất của riêng mình.
(Một trong những lời nhắn được gửi đến từ bạn đọc thân thiết của blog - người đã và luôn theo dõi từng bước đi của Korea in our stories từ những ngày đầu tiên đến nay)
- Một tài sản vô hình của riêng bản thân
Ngoài công việc chính ở công ty việc đầu tư một phần thời gian còn lại để tìm hiểu và làm ra các nội dung hữu ích gửi đến cho bạn đọc thông qua blog nho nhỏ này khiến mình cảm thấy bản thân trở nên có ích hơn bao giờ hết, dù cho những ảnh hưởng tích cực mà nó mang lại mới chỉ thu hẹp ở một vài cá nhân nhất định nào đó trong cả một cộng đồng lớn những người đã đang theo học tiếng Hàn như hiện nay. Đối với người khác đây có thể không phải là sự thành công gì quá lớn lao nhưng nó vẫn là minh chứng rõ ràng nhất cho những nỗ lực không ngừng nghỉ của mình suốt thời gian qua, giúp mình tự hào hơn về bản thân đã dám vượt qua nỗi tự ti để không chỉ thay đổi chính mình mà còn truyền động lực đến không ít những bạn trẻ ngoài kia cũng đang từng bước thực hiện ước mơ của riêng mình. Đó cũng là lý do mà mình không ngại “khoe khoang” với mọi người về góc nhỏ thân thương này, bởi tất cả những thay đổi tích cực mà blog đã đang mang lại cho mình như chia sẻ trên đây chính là tài sản vô giá không thể đong đếm hay quy đổi ra thành bất cứ con số cụ thể nào.
- Tính chuyên nghiệp ngay cả trong những việc nhỏ nhất
Mình biết làm công việc nào cũng đòi hỏi cá nhân mỗi người phải đầu tư một cách nghiêm túc cũng như tạo dựng cho mình tác phong làm việc chuyên nghiệp, nhưng chỉ khi tham gia vào quá trình xây dựng blog này mình mới cảm nhận rõ ràng hơn rằng trong mọi công đoạn từ nhỏ đến lớn đều cần sự chi tiết, tỉ mỉ và tính chuyên nghiệp vô cùng cao từ chính người bạn đồng hành của mình. Mình nhớ mỗi lần check chéo bản thảo của nhau, B. ngồi sửa từng dấu chấm phẩy trong bài, hỏi mình từng từ ngữ sử dụng trong câu thế nào cho phù hợp, đoạn nào cần phải sửa để câu văn nghe tự nhiên hơn hay muốn lựa chọn phông chữ màu chữ cho mỗi hình ảnh minh họa trong bài có khi cũng cần đến cả tiếng đồng hồ mới hoàn thiện xong. Việc chứng kiến B. đầu tư thời gian, công sức trong những việc nhỏ bé nhất như vậy khiến mình tự nhìn nhận lại bản thân rằng mình đã đủ chân thành và hết mình với công việc này hay chưa? Vậy nên bất kể trong môi trường làm việc nào, tính chất công việc đó ra sao thì xây dựng tính chuyên nghiệp trước hết cần đến từ thái độ, sự chuyên tâm và tinh thần trách nhiệm trong từng công đoạn nhỏ nhất để trước khi bạn muốn người đọc yêu thích nội dung mình làm ra thì chính bạn phải thấy hài lòng một trăm phần trăm về nó đã.
TƯƠNG LAI CỦA KOREA IN OUR STORIES SẼ NHƯ THẾ NÀO?
Những ngày đầu mới lập blog mình gần như không nghĩ gì quá xa về tương lai của Korea in our stories, viết một bài thế nào cho hay hoặc làm sao mới thu hút được sự quan tâm của độc giả là những cái mà mình chưa từng được một ai hướng dẫn chỉ dạy bài bản, tất cả đều xuất phát từ bản năng cùng thói quen sẵn có hay nói khác là “để con chữ tự nhiên dẫn đường”. Rồi qua thời gian số lượng bài viết ngày một nhiều hơn, lượng tương tác phản hồi tích cực từ bạn đọc cũng theo đó tăng lên mình dần dần nhìn nhận một cách nghiêm túc rằng viết blog chia sẻ kiến thức và kinh nghiệm cá nhân đến những người có mong muốn tìm hiểu về ngôn ngữ và văn hóa Hàn Quốc cũng là một cách làm giáo dục gián tiếp. Ở đó nó cũng đòi hỏi chúng mình phải chịu trách nhiệm về tính chính xác trong nội dung đặc biệt với kiến thức chuyên môn về tiếng Hàn, sự thành thật trong mỗi câu chuyện được kể mỗi trải nghiệm thực tế chúng mình đã đang tích lũy để không chỉ làm đúng vai trò truyền tải của người làm sáng tạo nội dung mà thông qua con chữ bạn đang đọc, hình ảnh bạn đang xem bạn sẽ có thêm lý do để tiếp tục cố gắng nỗ lực cho con đường đi của bản thân. Tức là giá trị tinh thần mà mỗi một bài chia sẻ trên blog này có thể mang lại cũng là yếu tố quan trọng không kém. Vậy nên duy trì chất lượng nội dung luôn là mục tiêu phát triển đầu tiên Korea in our stories hướng tới, cụ thể hơn trong năm 2021 này có thêm một số chuyên mục mới ra mắt nhằm mở rộng tính đa dạng về nội dung đồng thời tiếp túc khai thác sâu hơn đối với các chuyên mục cũ đã có trước đó:
Thay đổi lại chuyên mục “Sổ tay Hallyu” hiện có thành một chuyên mục tổng hợp về nghệ thuật - giải trí trong đó gồm ba mục nhỏ là <Sổ tay Hallyu - mảng âm nhạc>, < Mọt phim - mảng phim ảnh> và <Tủ sách văn học - mảng văn học>
Thêm nhiều góc nhìn chia sẻ trong cùng một bài viết dưới dạng nhân vật khách mời tham gia trong chuyên mục <Nhật ký văn hóa> để mang đến cho người đọc cái nhìn toàn diện và chân thực nhất về cuộc sống du học Hàn Quốc qua lăng kính của không chỉ hai người chúng mình mà còn có cả những du học sinh đã từng hoặc đang sinh sống học tập tại Hàn Quốc
Song song với chuỗi các bài viết cải thiện kỹ năng viết mang tên “Viết tiếng Hàn tốt hơn mỗi ngày” trong chuyên mục <Học tiếng Hàn> tiếp tục xây dựng nội dung tương tự đối với các kỹ năng khác.
Đẩy mạnh hơn các bài viết liên quan đến từ vựng, biểu hiện tiếng Hàn hay chuỗi chủ đề “Tiếng Hàn giao tiếp cùng K.I.O.S” trong chuyên mục <Học tiếng Hàn>
Tiếp đến sự đầu tư về mặt hình ảnh minh họa trong mỗi bài viết hay qua giao diện web và các trang mạng xã hội là Instagram (https://www.instagram.com/koreainourstories/?hl=vi) và Facebook (https://www.facebook.com/Korea-in-our-stories-105841051139657 ) của Korea in our stories trước nay đã tạo được dấu ấn nhất định trong lòng bạn đọc và điều này cũng nằm trong định hướng xây dựng blog chúng mình từ những ngày đầu. Nội dung hay nhưng nếu hình ảnh đi kèm không có hoặc không đủ hấp dẫn thì cũng rất khó chiếm được cảm tình từ độc giả, nhất là trong nhiều trường hợp hình ảnh còn có thể làm tốt chức năng truyền tải thông điệp hơn con chữ. Nên không riêng gì với những bài viết đã xuất hiện trước đó mà trong các giai đoạn phát triển tiếp theo chúng mình vẫn sẽ không ngừng đổi mới cách thức trình bày trong mỗi bài viết, đan xen cả hình ảnh và video theo tiêu chí “mới mẻ, sinh động, bắt mắt, gắn kết chặt chẽ với nội dung”. Đồng thời như đã thông báo vài lần trước đó với mong muốn mang đến cho người đọc sự trải nghiệm tốt hơn, dễ dàng theo dõi tìm kiếm thông tin, hạn chế một số bất cập khi mọi người muốn truy cập vào blog cũng như xây dựng hình ảnh blog một cách chuyên nghiệp có phong cách riêng thì chúng mình sẽ sớm thay một lớp áo mới về mặt giao diện blog trong thời gian tới. Đừng quên cùng chúng mình đón chờ xem có những khác biệt nào đến từ sự thay đổi này nhé ~
Nếu các bài viết dài, dày đặc chữ lẫn chi tiết về mặt nội dung là một trong những đặc trưng dễ nhận thấy nhất khi bạn ghé qua Korea in our stories thì đây đồng thời cũng là một khó khăn thách thức đối với người làm sáng tạo nội dung như chúng mình khi muốn mang blog tiếp cận với nhiều độc giả hơn nữa, nhất là với những ai đang theo học tiếng Hàn. Một phần vì văn hóa đọc chưa thực sự được chú trọng nhiều cộng với sự bùng nổ và phát triển mạnh mẽ của các loại hình social media mới trong thời đại công nghệ số như hiện nay. Bởi vậy mục tiêu dài hạn tiếp theo chúng mình muốn thực hiện là đưa hình ảnh của blog xuất hiện dưới nhiều hình thức khác nhau, ngoài các trang mạng xã hội đã có ra thì tiếp tục xây dựng kênh Youtube và Podcast. Người đọc có thể bắt gặp các nội dung cũ được “video hóa” hoặc những chủ đề mới hơn chưa từng xuất hiện trên blog trước nay. Tuy nhiên đây vẫn là một kế hoạch “dài hơi” cần sự đầu tư nghiêm túc cả về mặt thời gian lẫn tâm sức, nên ở thời điểm hiện tại chúng mình vẫn chưa thể tiết lộ kỹ hơn hay đưa ra bất cứ sự chắc chắn nào về khoảng thời gian hoàn thành. Nhưng đây sẽ là động lực để mỗi người chúng mình cố gắng hơn nữa, vậy nên hy vọng ngày mà chúng mình có thể hiện thực hóa tất cả dự định này blog vẫn sẽ nhận được sự tin yêu và ủng hộ từ bạn đọc.
Có thể thấy khi nhắc đến định hướng phát triển trong tương lai của Korea in our stories chúng mình đã chọn “sự phát triển bền vững”, có thể là một năm hai năm năm năm thậm chí là một con số lâu hơn nữa dù bạn đã đang hoặc sẽ theo dõi nội dung của chúng mình làm ra dưới bất kể hình thức nào, trên nền tảng mạng xã hội nào, hay nội dung mà blog mang đến có đổi mới đi bao nhiêu so với những ngày đầu thì giá trị tinh thần nằm trong hai chữ “our stories” vẫn không thay đổi và người làm blog vẫn sẽ luôn là chúng mình – hai cô gái mang đầy hoài bão của tuổi 25 ngày ấy.
__________________________
Con số một tuổi với những người viết blog lâu năm chỉ là điều hết sức khiêm tốn nhưng đây vẫn là cột mốc có ý nghĩa đặc biệt với Korea in our stories nói chung và cả hai người chúng mình nói riêng. Mình đã từng rất đắn đo giữa việc có hay không bắt đầu lập blog vì vô vàn những nỗi sợ vô hình trong tâm tưởng, nhưng khi nhìn lại chặng đường một năm đã đi qua mình thầm cảm ơn bản thân đã dám dũng cảm lựa chọn đưa ra quyết định đúng đắn để blog này được tồn tại. Và cũng thật thiếu sót nếu không gửi một lời cảm ơn đến những độc giả thân thiết đã theo dõi và đồng hành cùng Korea in our stories từ những ngày đầu tiên, cảm ơn sự ủng hộ và động viên từ những người bạn đã và vẫn luôn là một mảnh ghép không thể thiếu trong năm tháng đẹp nhất quãng đời sinh viên của chúng mình cũng chính là nguồn cảm hứng cho không ít những bài viết từng xuất hiện tại nơi đây. Blog vẫn sẽ tiếp tục chặng đường nó đang đi, chúng mình cũng sẽ tiếp tục hành trình mang con chữ và câu chuyện của riêng mỗi người đến với người đọc và liệu bạn có tiếp tục ở đây lắng nghe dõi theo những bước đi xa hơn trưởng thành hơn của Korea in our stories chứ?
Comments